Ba ngày sau, một mảnh đồi cỏ Nguyệt Hương đã bị đào nhẵn nhụi, đội ngũ lại lần nữa khởi hành.
Tiền Phú Quý nhìn thấy chuỗi vòng ngọc trên tay phu nhân nhà mình thì vô cùng kinh ngạc: “Phu nhân xinh đẹp thế này, thật là khiến chuỗi ngọc càng trở nên sang trọng.”
Tiền phu nhân nhíu mày, nhẹ nhàng giơ tay, để lộ ra chiếc nhẫn khảm đá quý trên ngón tay: “Cái này mới “quý” này.”
Tiền Phú Quý bước tới nịnh nọt: “Lúc phu nhân ra ngoài diễn kịch có thể đưa vi phu theo không?”
Tiền phu nhân mỉm cười lắc đầu: “Hình như Văn tiểu thư muốn để chàng ra ngoài bán gạo và mì, đường và nước, hàng hóa lấy từ chỗ Tô lão bản, chỉ là nàng bán cho những người đáng thương, chàng bán cho mấy kẻ giàu có, bán giá cao một chút, quay về sẽ được chia phần trăm.”