Mưa càng ngày càng lớn cứ như ông trời đang trút nước.
Sau khi trải qua cảm xúc vui mừng, thôn dân bắt đầu tìm cách bảo vệ số nguyên vật liệu kia, phòng ngừa chúng bị mưa to làm ướt.
“Tô lão bản, ta muốn mua trước một trăm tấm vải dầu.” Tiền Phú Quý nhanh nhẹn trả tiền rồi bắt đầu phân phát số vải dầu: “Sau khi dùng xong nhớ trả lại là được, mau lấy đi.”
Văn Anh bung dù, cảm nhận được âm thanh giòn giã rơi trên bạt dù, nàng ấy nhẹ nhàng đẩy dù lên cao, đứng đó quan sát nhóm thôn dân đang bận rộn.
“Mang lều trại lên chỗ cao đi, lều trại không thấm nước, tìm ít ván gỗ hoặc đá bằng lót tạm bên dưới là được.” Văn Anh hô một tiếng: “Cơn mưa này không ngừng ngay được đâu, dọn hết đồ đạc quan trọng đặt lên xe ba bánh đi.”