Chàng trai dán mắt vào tủ kính, khẩn trương dò hỏi: “Bà chủ à, nếu tôi dùng hết số tiền đó để mua gạo thì có được không?”
“Được chứ.” Tô Lăng nói.
Người trẻ tuổi mang thuốc giảm đau đi: “Tôi, tôi tìm người tới lấy!”
Chàng trai vừa dứt lời đã lập tức rời đi, chỉ một lúc đã biến mất trong màn mưa.
Tô Lăng đặt chiếc bút máy lên quầy hàng nhưng tạm thời không có ai muốn mua, cũng không biết vì sao hệ thống lại định giá cao như vậy.