Thôn dân dần dần thả lỏng, lũ lượt đi mua thức ăn, mùi thơm của đồ ăn tỏa ra khắp nơi.
Những kẻ bị trói bắt đầu cựa quậy, họ vươn cổ nhìn thôn dân, nuốt nước bọt.
“Cầu xin các ngươi thương xót bọn ta, bọn ta cũng bị ép mà.”
“Đã mấy ngày nay bọn trẻ không được ăn một chút gì, cho nó một miếng đi.”
“Dù bọn ta có chết thì cũng phải cho bọn ta ăn no trước khi chết chứ, mọi người đều là người khổ sở, cầu xin các ngươi.”