Sau nửa đêm, tất cả mọi người đều trở lại.
Cửa sổ của Tô Lăng vẫn còn mở, trong xe đèn đuốc sáng trưng, Văn Anh đưa người tới mua lều, quạt và xe ba bánh để dựng trại nghỉ ngơi tạm thời.
Tô Lăng nhấn mở giao diện thương thành, tiến hành đặt đơn rồi bảo bọn họ ra sau xe lấy hàng hóa.
“Đêm nay thế nào?” Tô Lăng cười hỏi.
Gương mặt trấn định của Văn Anh lúc này cũng tràn ngập ý cười: “Tốt lắm, Tô tỷ tỷ, thật sự rất tốt, cuối cùng muội cũng đã có thể giải được oán hận trong lòng, cảm thấy vô cùng nhẹ nhàng hứng khởi.”