Nơi này quá mức rộng lớn, xa xa có núi, trên đường tới đây bọn họ còn bắt gặp mấy con sông đã cạn nước.
Xe gỗ của Tô Lăng cũng đã tới nên, tìm một chỗ ngừng lại rồi mở cửa sổ xe.
Những chiếc xe ba bánh còn lại vẫn còn đang được đẩy lên, Dương Truy Vân chạy tới chạy lui giúp đỡ, Văn Anh đi tìm Tô Lăng hỏi xem số bạc còn thừa của nàng ấy là bao nhiêu.
Tô Lăng nhìn một lúc rồi nói: “Còn dư lại hơn tám mươi ngàn lượng, chủ yếu là do muội đổi xe ba bánh cho bọn họ nên mới tiêu nhiều như vậy.”
Văn Anh không cảm thấy nhiều chút nào, nàng ấy thậm chí còn thấy Tô tỷ tỷ đã khấu trừ quá ít, tất cả mọi thứ đều được bán với giá rất rẻ.