【Chào các vị đầu bếp, mời tiếp tục làm ra đồ ăn khiến người ta hài lòng, các vị là nghệ thuật gia phòng bếp, là người thừa kế mỹ thực, phần thưởng sau khi bạo kích có thể sẽ xuất hiện phần thưởng khác, ví dụ như dao phay dùng bền, tạp dề mới tinh, nồi bát bầu bồn xinh đẹp, còn có thực đơn thất truyền. 】
"Thực đơn!"
Các đầu bếp kinh ngạc, vui vẻ, lập tức quay đầu bận rộn.
-
Tô Lăng khiếp sợ mở không gian ra, thấy được tràn đầy mỹ thực, sau đó chọn một phần hoành thánh ra.
"Ngon quá!"
Thật không hổ là đại sư phụ, một bát hoành thánh đơn giản này lại ngon như vậy, nước canh trong vắt, vỏ mỏng nhân đầy.
Hoa Hoa nằm trên tủ kính, nhìn Tô Lăng với vẻ mặt hạnh phúc, có chút không đành lòng: "Những thứ này đều đã ứng trước tiền của ký chủ, đề nghị ký chủ mau mau kiếm tiền."
Tô Lăng sửng sốt một chút, mở trung tâm mua sắm của mình ra xem số dư.
"Cũng không ít hơn bao nhiêu mà."
Phần thưởng bạo kích là hệ thống cho, cô chỉ là thanh toán tiền món ăn cơ bản và tiền thưởng, nhưng mà Hoa Hoa nhắc nhở đúng, phòng ngừa chu đáo là điều cần thiết.
Phải liên lạc với Lưu Thông một chút.
Tô Lăng liên lạc với Lưu Thông qua máy thu tuyết, bảo anh ta tới cửa hàng một chuyến, nếu có thể mang theo mấy trăm, hơn một ngàn người mới đến mua đồ thì càng tốt.
Tin tức vừa phát ra ngoài, Lưu Thông đang thu tuyết ngoài thành phố liền nhận được một tiếng thông báo này.
Lưu Thông ánh mắt sáng lên: "Đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ!"
Bà chủ người ta đã tốt như vậy rồi, chỉ yêu cầu mang theo một ít người mới qua đó, đây là chuyện gì chứ, anh ta chạy khắp nơi cũng phải tìm đủ người mới được.
Nghĩ xong, anh ta lập tức trở về xin chỉ thị Lưu cục trưởng.
Lưu cục trưởng lập tức đi liên hệ người, hơn nữa tỏ vẻ muốn cùng anh ta đi một chuyến đến thôn Đại Vương, ông ta muốn tự mình nhìn xem cửa hàng nhỏ này.
Mặt khác, vị khách thần bí kia cũng quyết định muốn đi cùng.
-
Buổi chiều, một chiếc xe ngựa chậm rãi đi vào thôn Đại Vương.
Bởi vì thôn dân không ngừng thu tuyết, cho nên mặt đường cũng không có nhiều tuyết đọng, một đường đi tới đều rất an ổn.
Sau khi đến cửa thôn, toàn bộ đám người Lưu cục trưởng xuống xe, chuẩn bị đi bộ đến cửa hàng nhỏ kia, trên đường có đôi khi gặp được thôn dân cũng sẽ dừng lại trò chuyện đôi câu.
Vương lão đầu mặc một bộ áo bông mới màu xanh lam, dùng xe đẩy tay đẩy mấy giỏ tuyết, cùng Vương Đại Hổ bên cạnh một trước một sau tiến đến cửa cửa hàng nhỏ.
Nghe được câu hỏi này, Vương lão đầu liền nở nụ cười: "Chỗ nào cũng tốt, chỗ nào cũng tốt, cực kỳ tốt, một ngày có thể kiếm được không ít đâu, người nhà của tôi nhiều lắm."
Vương Đại Hổ nghe được tiếng cười quay đầu lại, bản thân cũng cười.
Nhà ông ấy bây giờ sống cũng không tệ, vợ còn đang làm bánh, thu nhập đều sắp hơn ông ấy rồi.
Lưu cục trưởng nhìn Lưu Thông: "Nghe nói mấy thôn phụ cận đều đưa tuyết đến đây?"
Lưu Thông gật đầu: "Đúng, tôi nhiều lần tới đây đều nhìn thấy bên ngoài xếp hàng dài, có người tích góp nhiều lại đi đổi, có người cõng một ngày tuyết liền có thể đổi một cân ngô xay."
Lưu cục trưởng không khỏi cảm thán một tiếng: "Đây thật đúng là thần nhân trời giáng, là đến giúp chúng ta vượt qua cửa ải khó khăn trước mắt này."
Lưu Thông tràn đầy cảm xúc, dù sao đồ ăn mặc trong nhà anh ta hiện tại đều là mua từ trong tiệm.
Cuối cùng, đoàn người cũng đến cửa hàng, đúng lúc trong cửa hàng có người đang mua nến, còn có người đang mua than tổ ong?
Cái này cũng có?
Thật đúng là tiệm tạp hóa.
Lưu cục trưởng cũng không quấy rầy, mang theo người đứng ở một bên, cho đến sau khi một đợt người này mua xong, lại tiến lên.
Tô Lăng nhìn Lưu Thông, Lưu Thông giới thiệu: "Đây là cục trưởng của chúng tôi."
Tô Lăng gật đầu lễ phép mỉm cười: "Không ngờ ngài cũng tới, thật ra không phải chuyện gì lớn."