TRUYỆN FULL

[Dịch] Cửa Tiệm Tạp Hóa Của Tôi Bị Trói Chặt Với Hệ Thống Giao Dịch Vị Diện

Chương 81: Chương 81

Trong nhà nàng còn có một ca ca, lớn hơn nàng ba tuổi, ban đầu ở trên trấn đọc sách, hiện tại cũng đọc không được, đoán chừng buổi chiều sẽ trở về.

Nhà nàng là đại phòng, trong nhà có một nhi một nữ.

Nhị phòng cũng là một nhi một nữ.

Tam phòng một nữ, sinh sống ở trên trấn.

Dương Truy Vân dựa vào xe thở dài: "Tô tỷ tỷ, vốn dĩ mọi người đều sống tốt, kết quả ông trời cứ không cho người ta sống, thời tiết này, một giọt mưa cũng không chịu rơi."

Tô Lăng chống cằm nhìn nàng: "Ngươi vừa mới nói, thương nhân bán lương thực trên trấn chạy mất, vậy huyện lệnh đâu?"

"Huyện lệnh chắc chắn cũng chạy rồi, hắn là một người chỉ lo hưởng phúc, không giống với Huyện lệnh đại nhân trước kia, nhưng ai bảo cha hắn là đại quan trong kinh thành chứ."

Những lời Dương Truy Vân nói đều là do thôn này nói bừa, thực tế như thế nào, bọn họ cũng không rõ lắm.

Nhưng Tô Lăng vẫn rút ra từ khóa từ những lời này.

Thế giới này, sợ là sẽ loạn.

Hoa Hoa truyền âm: "Đúng vậy, chạy nạn chính là bắt đầu của loạn lạc, ngay từ đầu chỉ là nóng bức, sau đó chính là thiếu nước và lương thực, sau đó trong kinh thành có người bức cung, còn bức cung thành công, mặt khác các nơi bởi vì đại hạn mà chết không ít dân chúng, cho nên có người khởi nghĩa, có người cầm binh tạo phản, khắp nơi đều loạn."

Tô Lăng truyền âm: "Vậy thôn dân còn muốn đi kinh thành? Không phải nên nhanh chóng trốn về phía nam sao?"

Hoa Hoa truyền âm: "Kí chủ, chúng ta không thể quấy nhiễu sự phát triển bình thường của thế giới này, chúng ta chỉ có thể đi theo nữ chính."

Tô Lăng thở dài.

Dương Truy Vân cũng thở dài.

"Tô tỷ tỷ, chúng ta mua lương xong liền phải đi rồi."

Tô Lăng gật đầu: "Ta biết, ta đi cùng các ngươi, trên đường các ngươi còn có thể mua đồ bất cứ lúc nào."

Dương Truy Vân quay phắt đầu lại nhìn chằm chằm Tô Lăng.

"Tô tỷ tỷ, tỷ quả nhiên là thần tiên hạ phàm tới cứu mạng chúng ta."

Tô Lăng bất đắc dĩ cười: "Đúng, ta chỉ là hạ phàm lịch kiếp, đến giờ thì ta lại trở về, cho nên các ngươi tới chỗ nào, ta tới chỗ đó."

Trong lòng Dương Truy Vân thả lỏng, như vậy bọn họ cũng không cần mua quá nhiều đồ, tăng thêm trọng lượng.

"Tô tỷ tỷ, có tỷ thật tốt, nơi này bán lương thực, vậy không có ai ăn người."

Tô Lăng thu lại thần sắc: "Còn chưa tới mức đó."

Dương Truy Vân rũ mắt lắc đầu: "Nãi nói nãi từng thấy có người ăn thịt người, bà ấy suýt chút nữa đã bị ăn rồi, cho nên nhất định phải có nhiều người cùng đi, mọi người đoàn kết lại với nhau, mới không sợ một số ác phỉ liều mạng."

Tô Lăng gật đầu, giọng nói nhẹ đi vài phần: "Đúng vậy, ta cũng cần nhiều khách hàng một chút, càng nhiều càng tốt."

Dựa theo nhiệm vụ của hệ thống, sau khi cấp bậc tăng lên, khu vực phòng hộ cũng sẽ mở rộng thêm, đối với dân chúng chạy nạn đáng thương, cũng tương đương với có thêm một tầng che chở.

Một lúc sau, có người xách thùng, xách túi khó khăn đi về phía tiệm tạp hóa.

Dương Truy Vân hít hà khí lạnh, mạnh mẽ vẫy tay.

"Mau tới, mau tới! Nơi này cái gì cũng có!"

"Tô tỷ tỷ tỷ nhìn đi, ta khẳng định sẽ làm tốt, lỡ như có người gây chuyện, ta liền đánh hắn tại chỗ!"

Tô Lăng cười: "Yên tâm đi, không ai gây chuyện, người gây chuyện không tới gần được tiệm của ta."

Dương Truy Vân vỗ vỗ bộ ngực nhỏ, kiêu ngạo mà kêu mọi người xếp thành hàng.

"Tô tỷ tỷ đã dạy ta, hiện tại đến phiên ta dạy các ngươi mua lương thực như thế nào, đều xếp hàng cho tốt, từng người từng người một."

"Trương đại thẩm, đừng chen lấn, đứng yên đi."

"Lưu đại thẩm, thẩm tới trước, thẩm muốn cái gì, ta dạy thẩm mua."