“Đừng cậy mạnh.” Triệu Diệu Đình cảm thấy, hắn có thể đang gắng gượng, đã lỡ uống Thế Ngoại Thiên Quang Dịch, trước mặt mọi người, hắn không muốn mất mặt.
Nhất là, ở đây có hai vị tiên tử rất nổi danh ở Phương Ngoại chi địa, đều có tư sắc khuynh thành, lại là hạt giống gần tiên của địa giới mình.
Thiếu niên mến mộ giai nhân, cũng là lẽ thường tình.
Nhưng nếu hắn sợ mất mặt, cứ cố chịu đựng như vậy, nếu xảy ra chuyện gì thì sẽ rất nghiêm trọng.
Triệu Diệu Đình đưa cho hắn một khối thủy tinh, bên trong phong ấn chất lỏng màu vàng nhạt, nói: “Đây là dược dịch có thể bồi bổ nguyên khí, trị thương.”