Dưới màn đêm, tiếng côn trùng rả rích như tơ, con đường nhỏ lát đá cuội xuyên qua khu rừng u tĩnh, ánh lửa đằng xa nhọc nhằn len lỏi qua từng tán lá rậm rạp, rọi lại vài tia sáng, tựa như mảnh vàng vỡ vụn, chập chờn trong bóng đêm.
Tần Minh từng gặp bọn họ, Tử Nhãn Ô Nha là Ô đại sư, hắc y nữ tử là Đường Cẩn, đến từ Lưu Quang Thành, từng tìm kiếm truyền nhân thích hợp nhất cho sư phụ của mình.
Theo lời Ngữ Tước, năm đó, Tần Minh không được Đường Cẩn chọn trúng, cho rằng hắn không thể trở thành quan môn đệ tử của sư phụ nàng ta.
Thiếu niên bên cạnh Đường Cẩn, Tần Minh cũng không xa lạ, bởi vì người này thường xuyên xuất hiện trên Dạ Báo, hiện tại không thể nói là ai ai cũng biết, nhưng cũng phi thường nổi danh.
Hắn tên là Lăng Ngự, vận thanh y, tóc đen xõa ngang vai, đôi mắt sâu thẳm, trầm ổn lại có anh khí nội liễm, trong cơ thể ẩn chứa sinh cơ vô cùng dồi dào.