Năm đó, hai ông cháu nương tựa lẫn nhau, sống một cuộc sống phiêu bạt nghèo khổ, mười mấy năm trôi qua, gia gia của hắn liệu có còn trên đời?
Giờ đây hắn đã có năng lực, hy vọng được chăm sóc cho gia gia, nhưng lại chẳng tìm được người.
Những trải nghiệm ở Thôi gia giống như một giấc mơ, hắn bị coi là quân cờ bị vứt bỏ, không được phép bước chân vào vòng tròn đó nữa, còn hết lần này tới lần khác bị nhắm vào.
Bất giác, Tần Minh có chút thương cảm, từ khi sinh ra chưa từng gặp cha mẹ, gia gia là người thân thiết nhất cũng rời đi khi hắn còn nhỏ, sống mười mấy năm dưới thân phận của người khác, cuối cùng lại chẳng có gì.
Từ nhỏ đến lớn, hắn có rất nhiều bằng hữu, nhưng sau khi thân phận của hắn được làm rõ, không còn là đích tử của Thôi gia nữa, thì bằng hữu cũ cũng chẳng còn lại mấy người.