Trong phòng khách bày đầy đồ đồng thanh, tím đồng lô bên trong hương an thần đã tắt, cũng không có đốt.
Trên bàn trà gỗ mun màu sắc trầm ổn, hương thơm nhàn nhạt của hoa trà lượn lờ bay lên, một nam một nữ đang uống trà, rất đỗi bình tĩnh nhàn nhã.
Tần Minh đi vào phòng khách, liếc mắt nhận ra bọn họ, nam tử tên là Thôi Hạ, tuổi chừng ngoài ba mươi, sắc mặt ôn hòa, tóc gã hơi ánh lên sắc xanh lục.
"Tốt tiểu tử, hai năm không gặp, so với trước kia càng thêm khí khái." Thôi Hạ đứng dậy, sải bước đi tới, trên mặt nở nụ cười, hai tay đặt lên vai hắn, dùng sức lắc lắc, rất đỗi thân thiết.
"Tứ thúc." Tần Minh cười đáp.