Nơi hoang dã tối đen mịt mùng, sương mù cuồn cuộn, hai thiếu niên đang chiến đấu kịch liệt! Tần Minh tung ra quyền trái, tựa như vầng thái dương chói mắt rơi xuống, đốt cháy sương đêm, cỏ cây gần đó đều bị phá hủy, quang mang xua tan bóng tối, soi sáng mảnh đất này.
Du Trác Hàn không thoái lui, mà đứng yên tại chỗ, lựa chọn liều mạng với đối thủ đã áp sát, ngân sắc quang diễm trên bàn tay hắn bùng cháy hừng hực.
Nắm đấm của hai người va chạm vào nhau, dưới màn đêm vang lên tiếng nổ như sấm rền, âm thanh rất lớn, truyền đi rất xa.
Trong rừng núi đằng xa, rất nhiều chim muông hung dữ bị kinh động, vỗ cánh phành phạch bay lên bầu trời đêm.
Tần Minh vung chưởng phải xuống, như thiên quang từ thế ngoại đổ xuống, thanh thế càng thêm kinh người, dẫn phát tiếng nổ, không khí bị ép đến nổ tung, sương đêm hoàn toàn tan biến.