“Ai đang gõ chuông?” Dù cách rất xa, Tần Minh vẫn nghe thấy tiếng chuông vang vọng giữa đêm khuya, như sấm rền bên tai.
Hắn nhìn về phía xa, nơi cuối chân trời, hào quang tím cuộn trào, cùng những vầng sáng khác lan tỏa, đều sánh ngang với lam quang xé toạc mây trời trước đó. Cảnh tượng này thật đáng sợ.
Hắn thì thào: “Rách Nát huynh, mau hấp thụ thần tính trong hồ, nơi này không thể ở lâu!”
Tần Minh ngẩng đầu, thấy cuối con đường chìm trong sương mù, một hắc thử khổng lồ xuất hiện, theo sau là bầy Âm Thần đen kịt, lao tới vun vút.
Bên ngoài Thần Thành, ở rất xa, Lê Thanh Vân trông ngóng, nhìn đám tiểu yêu vào thành. Lão chắp tay, thở dài, rồi trừng mắt nhìn mấy lão giả bên cạnh.