Côn Lăng thành, bố cục không theo quy tắc, đường xá chẳng phải ngang dọc đan xen, khắp chốn đều là đường chéo, đường cong, hơn nữa còn chiếm diện tích cực kỳ rộng lớn, người mới tới rất dễ lạc đường.
"Chuyện này..." Hắc y nam tử Ô Diệu Tổ đi dọc theo con phố phồn hoa, rồi lại bước vào đường cong, bị xoay đến choáng váng, bởi vì hắn phát hiện bản thân đã trở về nơi vừa rồi.
Thêm vào đó dòng người tấp nập, vai kề vai, hắn vừa từ đệ tứ tuyệt địa ra ngoài, không quen cho lắm, suýt chút nữa đã lạc mất Tần Minh.
"Dê núi đây, vừa săn bắt trong núi về, tích tụ trăm năm đạo hạnh, thịt xiên tươi ngon nướng thơm phức, linh tính mười phần, mọi người xếp hàng nào!"
Một tiệm thịt nướng có người rao hàng, đừng nói, nhân khí đúng là tốt đến không tưởng, thịt dê núi kia trông cũng thật mê người, hương thơm nồng đậm, hơn nữa còn lưu động ánh sáng linh tính.