"Hắn có nói là muốn đồng cảnh tỷ thí sao?" Đường Cẩn nhàn nhạt hỏi.
Ô Diệu Tổ đáp: "Lần trước đã nói rồi, hôm nay tất nhiên không cần nhấn mạnh."
"Lần trước? Ta quên rồi. Hơn nữa vừa rồi tất cả mọi người đều nghe thấy." Đường Cẩn khẽ vuốt tóc, uyển chuyển đi đến trước mặt Tần Minh, nở nụ cười nhàn nhạt.
Dù là Tiểu Ô hay Tần Minh đều không ngờ tới, người cao ngạo, tự phụ như nàng lại có lúc như vậy.
Mọi người đều im lặng, Đường tiên tử lừng lẫy danh tiếng, đối mặt với thiếu niên đệ nhất cảnh, lại dùng thủ đoạn này, chẳng khác nào giở thói lưu manh.