Tiểu Đoạn tiên tử thở phào nhẹ nhõm, nói: "Là ta đa nghi. Ngươi có muốn giết ta, cưới người khác không?"
Trần Thực nghiêm mặt nói: "Khi đó ta bị ma đao khống chế, cho nên mới có lời nói xằng bậy. Ta xin tạ tội với nàng."
Tiểu Đoạn tiên tử ánh mắt hàm tiếu, né người tránh đi, không để hắn bái lạy mình.
Bọn họ liền ở lại thôn nhỏ của đám ngưu này, chọn một căn nhà không người ở, đám tiểu ngưu bị Trần Thực đánh cho phục tùng kia chạy tới, quét dọn căn nhà hoang sạch sẽ, hầu hạ hai người ăn uống, rất là chu đáo, hầu hạ hai người như tài chủ lão gia.
Trần Thực ngồi trên ghế xích đu, hai tiểu ngưu lắc lư ghế.