Giọng nói trầm thấp kia hưng phấn: "Ta bị phụ thân nhốt quá lâu rồi, ta nhịn không được... Cha, con sai rồi, con không dám nữa, đừng đánh con! Đừng nhốt con lại nữa... Khoan đã, thì ra là bùa chú mà cha để lại, hù chết con! Nương nương!"
Bóng người cao lớn sau lưng Lý Hiếu Chính thu hồi móng vuốt, móng vuốt sắc bén dần dần biến thành bàn tay người.
Thi thể Lý Hiếu Chính ngã xuống đất.
Trên đất hoang tàn của miếu Thạch Cơ nương nương xuất hiện thêm một nam tử trẻ tuổi dáng người cao lớn, nhìn như hai mươi tuổi, tướng mạo khôi ngô, có phần giống Trần Dần Đô lúc trẻ.