"Xem ra Trần Giải Nguyên vẫn nể mặt họ Cao này.”
Ở phía xa, tuần phủ Cao Xương nhìn thấy cảnh này, trong lòng có phần vui mừng, cười nói, "Quả nhiên hắn không giết người ở trong thành. Nếu mi tâm hắn không chứa nhiều Ma đầu như vậy thì quả là người đáng kết giao."
Hắn đã nghe kể rất nhiều truyền thuyết về Trần Thực từ người nhà họ Cao, hiểu rõ cách hành xử của Trần Thực.
Ánh mắt Cao Xương nhìn sang người Huyên Thánh nữ đang nằm sõng soài dưới đất, khẽ lắc đầu, nói nhỏ: "Công tử là cấm kỵ, nhưng Trần Thực cũng là cấm kỵ. Cho dù ngươi là Thánh nữ của Bồ Đề đạo tràng, cũng không thể sỉ nhục Trần Thực, dụ dỗ Trần Thực quy phục công tử. Huyên Thánh nữ vẫn còn quá trẻ, chẳng trách không đấu lại những nữ nhân khác bên cạnh công tử."