Một luồng sát ý lạnh lẽo bao trùm lấy Trần Thực.
Trần Thực không đổi sắc mặt, bờ môi từ từ tách ra khỏi đôi môi của nàng, nói: “Nếu ta nói là ngươi chạy tới chủ động hôn ta, chẳng hay tiên tử có tin không?”
Đôi mắt trong trẻo lạnh lùng của Tiểu Đoạn tiên tử nhìn hắn, dường như muốn xem lời hắn nói là thật hay giả.
Thế nhưng, đôi mắt Trần Thực trong sáng và chân thành, nàng không thể nhìn ra thật giả.
“Nhưng Bành Kiểu của ngươi đã mạnh hơn trước. Ngươi giải thích thế nào đây?”