Tên ăn mày kia quần áo rách nát, nửa người trên dựa vào tường, trên người bốc ra mùi hôi thối, rất nhiều vết thương đã thối rữa, trông có vẻ sắp chết. Trên người hắn có rất nhiều vết thương, quần áo cũng rách nát nhưng vẫn có thể nhìn ra ngày thường hắn sống trong nhung lụa.
Da hắn rất trắng, lòng bàn tay không có vết chai, ngón tay thon dài, không có dấu vết từng dùng sức.
Người nông thôn lao động, ngón tay thường thô ngắn, da cũng rất thô ráp.
Rõ ràng hắn không phải người nông thôn.
Ánh mắt Trần Thực lóe lên: "Tư Đồ Thiên Công, tên ăn mày này là người trong trấn của các ngươi?"