Hắn theo Hồ nữ vào cung, chỉ thấy nơi này cổ sắc cổ hương, lại tràn ngập âm khí, hẳn là lăng mộ biến thành.
Hồ nữ dẫn hắn xuyên qua trùng trùng điệp điệp hành lang, đi vào sâu trong cung cấm, chỉ thấy từng tầng rèm trắng treo trong cung, che khuất tầm mắt của hắn, mơ hồ có thể thấy một vị Nương Nương ngồi sau rèm, đang gảy đàn.
Hồ nữ dẫn hắn vào chỗ ngồi, tiếng đàn đối diện bỗng ngừng bặt.
Hồ Tiểu Lượng trong lòng thấp thỏm bất an, phá vỡ im lặng, nói: "Vãn bối mạo muội kinh nhiễu, mong Nương Nương thứ lỗi."
Sau tấm rèm truyền đến một thanh âm êm tai, nói: "Đều là người một nhà, có gì mà kinh nhiễu? Ngươi là Thanh Khâu nhất mạch, hay là Hiên Viên Phần nhất mạch?"