Tử Thiên tựa như một chốn tiên cảnh, trên lá Tử Đằng có vô số ngọn núi tiên mang hình dáng khác nhau, núi non trùng điệp. Giữa tán lá là những thôn làng, thành quách. Con người nơi đây tựa như những con sâu trên dây hồ lô, khai khẩn ruộng đất, trồng trọt, sinh sôi nảy nở.
Trần Thực bay đến gần quan sát, hóa ra những sinh vật này không phải người thật. Chúng có đầu và thân người, nhưng bụng và cánh lại giống loài ong, những thôn làng, thành quách chúng xây dựng cũng mang hình dáng tổ ong.
Kích thước cơ thể chúng tương đương người trưởng thành, khi rời khỏi nhà, chúng thường vỗ cánh bay lên, hái mật hoa từ những ngọn núi tiên.
Ngoài những người ong này, còn có những người kiến, đầu người thân kiến, có bốn chân và hai tay, di chuyển rất nhanh.
Trần Thực còn thấy xe ngựa của người kiến, chạy trên những con đường được mở giữa các lá và cành, đó là những đoàn thương nhân qua lại giữa các thôn làng, thành quách khác nhau. Kéo xe ngựa là những con quái vật đầu người thân trâu, kích thước khá lớn.