“Thiên Thanh!”
Một tiếng gọi vang lên. Trần Thực và Lý Thiên Thanh cùng nhìn lại, thấy bảy tám người trẻ tuổi ăn vận thư sinh, gọn gàng mà không phô trương, đều là những kẻ hăng hái, tuổi trẻ tài cao, đứng từ đằng xa vẫy tay với Lý Thiên Thanh.
Lý Thiên Thanh đáp lời, nhỏ giọng nói với Trần Thực: “Là người Lý gia ta. Người gọi ta là Lý Tuyển, con thứ của tứ thúc, vốn rất chiếu cố ta. Bọn họ gọi ta e là có việc, ta đi một lát.”
Trần Thực gật đầu.