Bà lão kia há miệng ra, trong miệng đột nhiên xuất hiện vô số đầu lưỡi múa lượn, bay về phía Hương đường. Trần Thực thấy một cái lưỡi dài bay thẳng về phía mình, không kịp nghĩ nhiều lập tức nghiêng người né tránh, chân đạp Bắc Đẩu Thất Tinh Bộ, muốn tránh đi. Nhưng tốc độ của hắn tuy nhanh, những cái lưỡi kia còn nhanh hơn, cứ như những mảnh vải đỏ dày nặng chỉ trong nháy mắt đã quấn lấy hắn.
Một mùi tanh hôi xộc vào mũi, khiến Trần Thực sặc đến chảy nước mắt.
Mùi hôi thối kia chui vào trong cơ thể hắn, đầu lưỡi kia lại càng quỷ dị, phủ lên người hắn, da thịt của hắn lập tức tê dại, chân khí mất đi cảm ứng.
Đột nhiên, trên không trung trong sân bỗng loé sáng rực rỡ, từng đầu lưỡi to lớn bị ánh sáng đỏ chém đứt!