Hầu hết các loại công pháp trước tiên phải gạt bỏ tạp niệm, tĩnh tâm định thần, sau đó chân khí sẽ tự vận hành từ huyệt Vĩ Lư của con người, men theo cột sống đi lên, từ sau gáy đến đỉnh đầu, từ đỉnh đầu chảy xuống, đến miệng. Đầu lưỡi chạm vào hàm trên, gọi là bắc cầu nối liền hai mạch Nhâm Đốc, sau đó từ cổ họng đi xuống, chảy thẳng đến huyệt Hội Âm, sau đó đến huyệt Vĩ Lư, gọi là một chu thiên.
Mọi công pháp đều không thể tách rời chu thiên này.
Vì vậy, Trần Thực chỉ liếc mắt một cái đã nhìn ra, tuy rằng đường đi của ánh trăng trong cơ thể Hồng Sơn nương nương rất phức tạp nhưng cũng không thoát ly khỏi Nhâm Đốc chu thiên của con người.
Nhưng rõ ràng Hồng Sơn nương nương là một khối thịt, là Thái Tuế được đào từ trong núi, sao có thể vận hành công pháp của con người?