Dưới lòng biển sâu thẳm tựa hồ sóng cuộn ngầm, huyết dịch nhuộm đỏ cả mặt biển, một thanh âm kỳ dị như lời thì thầm của Cổ Thần vọng lại, nghe vào tai khiến người ta bứt rứt khôn nguôi. Hạc Đồng Tử và Trần Thực là những kẻ đầu tiên không chịu nổi, nhào tới bên vách núi nôn thốc nôn tháo.
Âm thanh kia kỳ dị vô cùng, khiến khí huyết trong người bọn họ sôi trào, chân khí tán loạn, lục phủ ngũ tạng như bị đảo lộn.
Trần Thực cố gắng vận chuyển khí huyết để chống cự nhưng vẫn không thể nào ngăn cản được, đành bất lực nằm sấp bên vách núi nôn khan.
Mụ Tổ nương nương khẽ hừ một tiếng, thanh âm tuy không lớn nhưng lại truyền ra rất xa, chỉ thấy mặt biển tối đen dậy sóng, từng thi thể ma quái khổng lồ từ từ nổi lên!