Danh Khí!
Ánh sáng xanh nhạt đập vào mắt, Lê Uyên đang đào sâu xuống hậu viện gần mười thước, trong lòng chấn động: "Tìm thấy rồi!"
Lê Uyên khẽ nhún chân, mượn lực từ vách đất nhảy ra khỏi hố sâu mười thước, nhìn quanh bốn phía trong màn đêm, xác định cửa viện đã đóng chặt mới quay lại phòng xách con chuột nhỏ ra.
"Có người đến thì kêu!"
Trở lại hố đất, Lê Uyên để con chuột nhỏ ở bên ngoài, còn mình thì rút Thu Thủy Kiếm, đào sâu về phía ánh sáng xanh nhạt đang cuộn trào.