"Là hắn, chính là hắn!"
Đám người đưa mắt nhìn nhau, nhỏ giọng bàn tán, còn Lệnh Hồ Bách Vạn đứng lạc lõng nơi góc phòng thì tim đập như nổi trống.
Sau khi trời tối, hắn đã chuẩn bị sẵn ngân phiếu để đi phó ước, nhưng nửa đường bị An Nguyên Vũ chặn lại, dẫn tới nơi này. Hắn còn đang nghĩ cách đối phó với người kia, không ngờ y lại tự tìm tới cửa.
"Kẻ này vẫn luôn âm thầm theo dõi ta."
Lệnh Hồ Bách Vạn trong lòng kinh hãi, tiệc rượu hôm nay vốn rất kín đáo, ngoài những người tham dự ra, căn bản không ai hay biết. Người này có thể tìm tới đây, chắc chắn đã theo dõi hắn cả ngày. Nghĩ đến điều này, hắn không khỏi lo sợ bất an.