“Cũng tàm tạm thôi.”
Lê Uyên đóng cửa viện, mấy tháng nay hắn tu sửa binh khí không có ba trăm cũng có hai trăm, bằng tay nghề của hắn, còn miễn phí, nhân duyên sao có thể không tốt?
Cung Cửu Xuyên liếc mắt nhìn mấy chục thanh binh khí các loại chất đống ở góc tường, không nói gì.
“Cung sư huynh, mời vào nhà ngồi một lát.”
Lê Uyên mời hai người vào nhà, lấy Bách Thảo Nhưỡng ra chiêu đãi.