Gió đêm hiu hiu, trăng sáng sao thưa.
Lê Uyên lặng lẽ bước ra khỏi cửa, hòa vào bóng tối, mỗi lần nhấc chân đều linh hoạt, nhanh nhẹn mà không một tiếng động.
Nay, hắn thân mang năm mươi hình, không thiếu hình dáng linh cầm, đã có thể phát huy hoàn mỹ gia trì của ba đôi giày ngũ giai, trong bóng tối lúc ẩn lúc hiện, thật như quỷ mị.
Bố cục của Hỗn Thiên Thập Tam Phong, thậm chí Long Môn chư đường, Lê Uyên nhập môn không lâu đã dò xét qua, với khinh công của hắn, rất dễ dàng đến được dưới chân Hỗn Thiên Phong.
“Đấu Nguyệt sư huynh đổi huyết đại thành đã nhiều năm, tốt nhất không nên quá mức tới gần.”