"Giải tán!"
Chung Ly Loạn tản chân khí, Nhiếp Tiên Sơn liếc mắt nhìn quanh, quát khẽ một tiếng, mọi người liền khom người tản đi.
"Nhiếp..."
Hai lão bộc kia vừa giãy giụa đứng dậy, còn chưa kịp thốt nên lời, đã bị Nhiếp Tiên Sơn điểm một chỉ ngã nhào xuống đất:
"Trói lại!"