Vù ~
Tựa hồ đứng trên cao ốc nguy nga nhảy xuống, Lê Uyên cảm nhận được sự mất trọng lực mãnh liệt.
Sát na sau, thần phách đã rời thể xác.
Có lẽ do tinh thần lực tăng trưởng, lần này, Lê Uyên cảm nhận cực kỳ rõ ràng, dường như có một sợi xích vô hình lôi kéo hắn, khiến hắn lướt đi với tốc độ kinh người.
Vô số quang ảnh tựa như những thước phim đèn chiếu không ngừng lưu chuyển, trước sau bất quá chỉ trong vài cái chớp mắt, khi Lê Uyên từ trạng thái mất trọng lực hoàn hồn, đập vào mắt hắn là một mảnh mây trời do cương phong hội tụ.