Lão giả nọ mặc một bộ trường bào rộng tay màu trắng trơn, mái tóc điểm bạc được chải chuốt tỉ mỉ. Lão cầm thước kẻ, từng bước đi lên bục giảng.
Tĩnh!
Học đường vốn chỉ có hai người bỗng nhiên tĩnh lặng, đến mức tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy.
Long Ma đạo nhân!
Nhìn lão phu tử từng bước đi đến trước mặt, Lê Uyên cả người cứng đờ tại chỗ, tựa như chim sẻ bị Thương Long nhìn chằm chằm, không dám động đậy chút nào.