Vù vù~
Gió mạnh thổi vào mặt, Phương Bảo La bị lôi đi, suýt chút nữa đã bị gió thổi bay. Xung quanh, cảnh vật vụt qua cực nhanh khiến hắn không kịp nhìn rõ.
Hắn có cảm giác như vai mình đang bị một con cự long cắn chặt, sức mạnh khổng lồ ấy phá vỡ cả sự cân bằng của cơ thể hắn.
Phía sau hai người, bụi đất cuốn thành một dải bụi mù mịt.
"Sư... Sư đệ!"