Soạt!
Sở Huyền Không mở mắt, nhưng không giận, chỉ khẽ thở dài:
“Tân sư đệ, giữa ta và ngươi trước kia vốn không thù hằn, gần đây cũng chẳng có oán hờn, cho dù trước kia ngươi vì tên Lê Uyên kia mở tiệc chiêu đãi, lão phu cũng đã nể mặt, sau đó không hề gây khó dễ quấy rầy……”
“Hiện giờ, lão phu trọng thương, sống chẳng còn bao lâu, lẽ nào ngươi lại báo đáp ta như vậy sao?”
“Lời này của Sở sư huynh, nghe cứ như sư đệ đang ức hiếp huynh vậy.”