Triệu Uyển Nhi đứng sau lưng Diệp Thu đưa mắt nhìn Minh Nguyệt rời đi, hiếu kỳ hỏi: "Sư tôn, ngài đã nói cái gì cùng với Minh Nguyệt sư bá mà mặt của nàng lại đỏ lên như vậy?"
Diệp Thu cười nhạt một tiếng, nói: "Chuyện của người lớn trẻ con đừng hỏi."
Triệu Uyển Nhi mím môi một cái, có chút buồn bực cúi đầu nhìn ngực mình một chút.
Ta nào có nhỏ a? Vì cái gì sư tôn cứ nói là ta nhỏ? Của sư tỷ rõ ràng còn nhỏ hơn ta mà tại sao ngài không nói nàng?
Triệu Uyển Nhi quay đầu nhìn về phía ngực Lâm Thanh Trúc một chút mà lập tức tìm về sự tự tin.