Diệp Thu mang ý vị thâm trường cười nói:
"Tịnh Dạ Tư."
"Đầu giường ánh trăng soi, đất trắng ngỡ như sương."
"Ngẩng đầu nhìn Minh Nguyệt, cúi đầu nhớ cố hương."
"Sư tỷ, thế nào? Bài thơ này có được hay không?"
Diệp Thu mang ý vị thâm trường cười nói:
"Tịnh Dạ Tư."
"Đầu giường ánh trăng soi, đất trắng ngỡ như sương."
"Ngẩng đầu nhìn Minh Nguyệt, cúi đầu nhớ cố hương."
"Sư tỷ, thế nào? Bài thơ này có được hay không?"
Để có trải nghiệm đọc truyện tốt nhất, vui lòng tải xuống ứng dụng của chúng tôi để tiếp tục đọc chương này cùng với nhiều tính năng độc quyền khác.
* Ứng dụng miễn phí, không chứa quảng cáo
Quét mã QR để tải xuống ứng dụng
Trải nghiệm đọc truyện tốt nhất