"Mẹ nó! Ta liều mạng với hắn! Các ngươi tìm đúng thời cơ mà rời đi!" Đến một bước này Triều Ấp cũng đã hạ quyết tâm, quát.
Đám lục vương còn lại nghe hắn nói như thế thì trong lòng cảm thấy thất bại một trận. Nhưng bọn hắn đều không phải là hạng người tình cảm gì, loại cục diện này chỉ mà còn xử trí theo cảm tính thì sẽ chỉ làm cho bọn hắn tổn thất càng nhiều.
"Các ngươi đi không được!" Diệp Thu cười lạnh nói rồi dẫn đầu giết tới.
Triều Ấp thấy vậy liền nâng thập nhị phẩm Hắc Liên trên đỉnh đầu và toàn lực ngăn cản, Chiêu Hồn Phiên cũng trong nháy mắt phát động mê hoặc chi lực.
Thế nhưng thần sắc Diệp Thu chỉ hơi động một cái rồi lại khôi phục sự bình tĩnh, căn bản hắn không nhận phải bất kỳ ảnh hưởng gì.