Cảm nhận được ánh mắt coi thường đến từ Tỳ Hưu, Phong Khanh Vân cũng không tức giận mà ngược lại còn lộ ra nụ cười quái dị, nói.
"Vô Cực chi đạo luôn ở trong trái tim ta."
"Đạo sư chân chính vĩnh viễn đều phải mang theo một trái tim hiếu học."
Sau khi nói xong, ánh mắt hắn bỗng nhiên trở nên lạnh lẽo, một cỗ kiếm ý băng lãnh không gì sánh được trong nháy mắt liền bộc phát.
"Á đù, gia hỏa này lại có kiếm ý kinh người như thế sao?"