"Được rồi, vi sư biết rõ các ngươi cũng rất nhớ tiểu sư muội, nhưng bây giờ còn không phải thời điểm." Diệp Thu nhẹ nhàng an ủi Lâm Thanh Trúc một tiếng rồi lại nhắc nhở: "Đồ nhi, ngươi thân là của thủ tọa Tử Hà phong chúng ta thì phải có chút khẩn trương cảm giác mới đúng. Bây giờ Uyển Nhi đã đột phá Chí Tôn cảnh, thực lực đột nhiên tăng mạnh, mà tiểu Linh Lung trải qua lần ngủ say này tỉnh lại lần nữa thì có thể sẽ đạt tới Đại Đế cảnh. Ngươi thân là sư tỷ của các nàng thì cũng không thể bị bỏ lại quá nhiều."
Nghe vậy ánh mắt Lâm Thanh Trúc trở nên ảm đạm đi, nội tâm thất lạc, có chút tự trách.
Nàng làm sao không muốn tăng thực lực lên, thật ra nàng vẫn luôn rất cố gắng, nhưng tư chất của nàng có hạn đang bày ra đó thì nàng lại có thể làm thế nào?
"Sư tôn, Thanh Trúc minh bạch, Thanh Trúc sẽ cố gắng." Lâm Thanh Trúc cúi đầu mím môi một cái, cắn răng nói.
Nàng rất rõ ràng nguyên nhân khiến nàng luôn luôn chậm hơn rất nhiều so với chân chính thiên tài chân chính bắt nguồn từ căn cốt tư chất không đủ.