Phong Thiên Du chậm rãi đi tới, một tay ấn xuống bả vai Tiêu Viêm, ngữ khí lãnh đạm nói ra:
"Tiêu sư huynh, ngươi tỉnh táo lại một chút. Đại trưởng lão từng có pháp chỉ, hôm nay chúng ta chỉ vì Bạch Hổ thủy tổ Ly Thiên mà đến, không được phép nhúng tay bất luận ân oán gì tại nhân gian."
"Ân oán giữa các ngươi ta không muốn nhúng tay, nếu như các ngươi nhất định phải đánh một trận thì ngươi hãy đợi hắn đến ba ngàn châu, sau đó các ngươi có thể tự hẹn ước một trận chiến."
Đây không phải là lời thuyết phục, vì Phong Thiên Du nói ra rất lãnh đạm. Có thể nhìn thấy nếu như Tiêu Viêm còn khăng khăng làm càn thì hắn sẽ xuất thủ.
Tiêu Viêm cũng không phải người ngu nên có thể nghe ra ý tứ trong lời nói của Phong Thiên Du. Hắn lạnh lùng nhìn Phong Thiên Du một cái rồi hừ lạnh một tiếng, cưỡng ép ngăn chặn phẫn nộ trong lòng, không còn hành sự theo cảm tính nữa.