Liên Phong nghe Diệp Thu nói xong lập tức thân thể run lên, có cảm giác toàn thân vô lực. Phảng phất như dây thần kinh nào đó trong người nàng đã bị xúc động vậy.
"Chết tiệt, gia hỏa này lại thi triển mê hoặc chi pháp kỳ quái của hắn rồi." Liên Phong mắng thầm, nhưng trong lòng nàng xác thực vô cùng cảm động, rất là hưởng thụ loại cảm giác được yêu này.
A. . . Không được, ta muốn luân hãm rồi!
Lời nói tình ý của Diệp Thu để cho Liên Phong khó mà mở miệng, lại giống như một thanh lợi kiếm hung hăng đâm trúng nội tâm yếu ớt của Liên Phong. Tại thời khắc này nàng đã coi Diệp Thu là tất cả.
Liên Phong ngẩng đầu nhìn xem ánh mắt chân thành tha thiết của Diệp Thu mà khóe miệng giật một cái.