"Không được rồi, đây là cảm xúc chi kiếm."
Triệu Uyển Nhi phía dưới nhìn một cái liền minh bạch sự ảo diệu trong một kiếm này của Công Tôn Ngọc, nội tâm nàng lập tức xiết chặt.
Bởi vì Triệu Uyển Nhi biết rõ thâm tàng thống khổ trong lòng Lâm Thanh Trúc, cho nên đây là cảnh mà nàng không nguyện ý nhìn thấy nhất.
Cả đời Lâm Thanh Trúc chưa hề yếu thế trước mặt người khác, nhưng biết bao nhiêu đêm khuya Triệu Uyển Nhi đã trông thấy Lâm Thanh Trúc yên lặng canh giữ ở bên cửa sổ nhìn trăng, tưởng nhớ các vị thân nhân đã qua đời.
Sau khi Triệu Uyển Nhi phát giác điểm này, nàng triệt để hoảng hốt. Vì nàng biết rõ một kiếm này của Công Tôn Ngọc vừa vặn đâm trúng vết thương lòng của Lâm Thanh Trúc.