Ly Uyên cưỡng chế lửa giận, băng lãnh nói: "Ngươi là người phương nào, có dám báo lên gia môn không? Ta ngược lại rất muốn nhìn xem là ai cho ngươi lá gan lớn như thế khi dám cùng Bạch Hổ nhất tộc chúng ta là địch."
Khí thế của hắn trong nháy mắt liền nghiền ép xuống, Triệu Uyển Nhi lảo đảo một cái, có chút đứng không vững.
Nhưng cuối cùng nàng vẫn là chật vật chống đỡ được, mồ hôi lạnh chảy ròng mà khí thế vẫn không không giảm chút nào, nói: "Ta có gì không dám thừa nhận chứ? Ta đã dám làm thì ta liền có dũng khí nhận. Ta chính là người của Bổ Thiên giáo, là đồ đệ của Diệp Thiên Đế, Triệu Uyển Nhi. Con trai ngươi là do ta giết, muốn chém giết hay muốn róc thịt ta thì ngươi cứ việc phóng ngựa tới."
Triệu Uyển Nhi thấy chết không sờn, không hề lui lại nửa phần.
Nghe vậy Ly Uyên lập tức giận dữ, trong lồng ngực hắn phảng phất như có ngàn vạn ngọn lửa, trong tích tắc khống chế không nổi mà bạo phát ra.