"Đại ca, đây là loại cảm giác như thế nào?" Tử Điện Thôn Vân thú dò hỏi, nó đã dần dần mê mẩn nên cũng quên đi đau đớn trên mặt.
Diệp Thu cười cười, vỗ vỗ vào đầu đầy sừng của Tử Điện Thôn Vân thú, nói: "Về sau ngươi sẽ minh bạch, dù sao cảm giác đó rất mỹ diệu, rất kỳ huyễn, ngươi nhất định sẽ ưa thích nó."
Nghe Diệp Thu nói ly kỳ như vậy, Tử Điện Thôn Vân thú cũng thấy hứng thú, rất muốn đi thể nghiệm một phen.
Nhưng khi nó ngẩng đầu nhìn ra phương viên trăm dặm, ngoại trừ Liên Phong ra thì cũng không có nữ nhân của nó.
Mà Liên Phong là đạo lữ của đại ca nó, nên nó không dám mạo phạm nàng, điều này liền làm cho nó buồn.