"Tiền bối, lão Hunter rất hổ thẹn, tự biết mình tội không thể tha, so với việc uổng phí khối thiên địa bảo cốt này thì không bằng đưa tặng cho người chân chính cần nó."
"Ta thấy trong cơ thể đứa bé kia cũng có một khối tái sinh cốt, hai khối bảo cốt có sự đồng nguyên kỳ diệu, có lẽ nó mới là chủ nhân chân chính của bảo cốt, ta chỉ là kẻ tạm thời nắm giữ mà thôi."
Hunter Ngộ Không thở dài nói: "Aiii, đứa bé kia là người có tâm địa thiện lương, hồn nhiên ngây thơ, là một người đáng giá tin tưởng. Ta tin tưởng nó tuyệt đối có thể khống chế tốt khối thiên địa bảo cốt này."
Nghe đến đó Diệp Thu kinh ngạc một phen, ánh mắt hắn lập tức chớp động lên.
"Lại thêm một khối tái sinh cốt nữa sao? Chẳng lẽ là hắn?"