Chương 124. Tới Núi
"Oa, còn tưởng rằng lão Lạc một đợt kiếm lời 2 ức? Muốn nghỉ ngơi một đoạn thời gian chứ?"
"Đúng vậy, thật bất ngờ, ngày hôm qua không có đi hội sở sao?”
"Ngươi cảm thấy lão Lạc hiện tại, còn cần tìm những cô nàng đó sao? Có Lý Thị Thi một mực theo đuôi, muốn bắt lại, đoán chừng cũng chỉ là việc chủ kênh gật gật đầu!"
"Đúng đấy, so với chơi đùa những cô gái ở hội sở, Lý Thi Thi tốt hơn nhiều, mặc dù không phải nữ thần cực phẩm trong cực phẩm, nhưng cũng đẹp hơn nhiều nữ thần bình thường! Dù sao cũng xinh đẹp hơn giáo hoa đại học chúng ta!”
"Lại nói hôm nay Thi Thi không đi sao?”
"Thật nhiều con nhà giàu cũng không tới."
"Lão bà đôi chân dài cũng không đến!”
"Tần Như Băng bây giờ vội vàng an bài đấu giá rồi!”
"Trạm tiếp theo đi địa phương nào? Rất hiếu kì?"
Lạc Phong đáp lại:
"Đương nhiên là tùy tiện, đi một chút nhìn xem xung quanh, mới biết rõ cái địa phương gì thích hợp để ra tay."
"Mọi người đã nghe chuyện gì chưa? Video của Chủ kênh ở trên facebook rất hot!"
"Facebook là gì?"
"Chính là mạng xã hội toàn thế giới dùng chỉ nước chúng ta không dùng!"
" Ta thao! Mạnh như vậy?"
"Vừa rồi ta xem, độ nổi tiếng của chủ kênh ở nước ngoài cũng không thấp!"
"Mà mấy công ty khảo sát ở nước ngoài cũng đưa ra đề nghị với chủ kênh, tiền lương hàng năm 100 vạn USD!"
"Công ty khảo sát tìm chủ kênh để đi làm gì? Làm nhà khoa học sao?"
"Ngươi không biết rõ rồi, rõ ràng là công ty khảo sát hải dương, trên thực tế chính là công ty tìm kiếm bảo tàng đắm thuyền trên biển!"
"Ha ha ha! Thật là có chút chờ mong, chủ kênh có thể đi đến hải dương tầm bảo!'
"Dựa theo tính tình táo bạo của chủ kênh, có phải muốn đem Thái Bình Dương lật lên hay không?”
"Ha ha ha!"
"Ta cảm giác một mình chủ kênh thì sánh ngang với một công ty tầm bảo, tại sao phải gia nhập làm gì?"
"Mời nhiều người khác cùng ăn, còn không bằng chủ kênh ăn một mình!”
"Đúng rồi!"
"Không thể nói như thế, vạn nhất chủ kênh từ hôm nay liền bắt đầu xui xẻo thì sao?"
"Cố lên! Chủ kênh một người có thể đào nhiều bảo vật hơn cả công ty nước ngoài!"
" Trâu bò, người ta là công ty lớn, tính gộp lại đã đào được hơn 10 ức USD, chủ kênh muốn siêu việt, gần như cả một đời không có khả năng!"
Cuối cùng là đến núi Đại Trạch.
Lạc Phong xuống xe nhìn ngọn núi này một chút.
Diện tích là thật lớn, ước chừng có diện tích 100 ngàn mét vuông, đỉnh núi cũng rất rộng.
Địa phương này rất tốt.
Cần phải quét hình một cái.
Mặc dù Lạc Phong không hiểu phong thuỷ, nhưng nhìn thế núi này, khi mình chết cũng muốn được chôn ở đây.
Nhưng nhìn là ngọn núi này cũng không giống nơi núi hoang vô chủ.
Địa phương như này, khẳng định là của nhà nước.
Muốn khai thác, nhất định phải xin giấy chứng nhận.
Nhưng giấy chứng nhận và trực tiếp nhận thầu là có khác biệt.
Chỉ cần có giấy chứng nhận, về sau bỏ mặc là đào được dược liệu gì, hay là cổ mộ, như vậy đều là của mình.
Nhưng mà muốn giấy chứng nhận khai thác, đương nhiên là không rẻ, núi lớn giống như vậy, đoán chừng đều là từ trăm vạn trở lên.
"Lạc Phong, ngươi cảm thấy hứng thú đối với mảnh núi này? Đây chính là của nhà nước, cần giấy chứng nhận!”
Trương Thuận Vĩnh xuống xe đi đến, mở miệng nói ra.
"Chính xác là cần giấy chứng nhận, nhưng ta cũng chỉ nhìn xem, còn chưa có quyết định ra tay!"
Lạc Phong đáp.
"Ha ha, xin giấy chứng nhận làm gì, lão Lạc ngươi cũng có mấy ức, trực tiếp nhận thầu là được!”
An Bằng trêu ghẹo nói.
"An lão ca, ngươi thật là biết nói, núi lớn như vậy, muốn nhận thầu nơi này, tuyệt đối vượt qua năm ngàn vạn! Nếu là tìm không thấy bảo bối năm ngàn vạn trở lên, chẳng phải thua to sao?"
Trương Thuận Vĩnh tức giận nói.
Không nói cái khác.
Lạc Phong trực tiếp đi làm chứng nhận. Bởi vì một ngọn núi lớn như thế. Coi như là rác rưởi thế nào thì cũng sẽ không dưới 100 vạn.
Cho nên Lạc Phong mời Trương Thuận Vĩnh, xin nhờ người quen, giao phó 100 vạn tệ, trực tiếp đem chứng nhận làm xong.
Có con nhà giàu hỗ trợ chính là trâu bò, cũng không cần bản thân mình chạy tới cục lâm nghiệp, làm giấy chứng nhận online cũng được.
Xử lý xong việc làm giấy chứng nhận.
Lạc Phong cũng không có bắt đầu quét hình.
Dự định ngày mai lại vào trong núi xem là được.
Nhưng sau khi quyết định tầm bảo ở núi Đại Trạch.
Khẳng định bên douyin sẽ trắng trợn tuyên truyền.
【 Trạm tiếp theo của lão Lạc: núi Đại Trạch! 】
【 Lão Lạc tiêu 100 vạn có được quyền khai thác 1 tháng trên núi! 】
【 100 vạn khai thác một tháng, sẽ trở thành trắng tay hay không? 】
" Ta thao! Núi Đại Trạch! Đây chính là một tòa núi có diện tích rất lớn!”
"Nơi đó chẳng phải một mảnh rừng cây sao? Có thể đào được cái gì?”
"Nhìn xem đi, người này tuyệt đối phải thua lỗ! Cũng không có khảo sát qua, liền dám bỏ ra 100 vạn!"
“Lão Lạc còn chưa bao giờ trắng tay, người ngoại quốc các ngươi đừng nói mò!”
Bỏ mặc mọi người trên internet nói như thế nào.
Hôm nay, Lạc Phong đã mang theo An Bằng cùng Trương Thuận Vĩnh lái xe lên núi.