TRUYỆN FULL

[Dịch] Để Ngươi Mua Ve Chai, Ngươi Thu Được Ngọc Tỉ Truyền Quốc? ( Dịch)

Chương 127: Cứt Chim Rơi Vào mặt

Chương 127. Cứt Chim Rơi Vào mặt

Trên đường đi, cuốc Yên Vĩ cũng không có được dùng, cảm giác muốn rỉ sét.

Mấy phút sau, Lạc Phong đứng ở dưới một cây đại thụ, cái cây này là một cái tiêu điểm cấp bậc trăm vạn.

Lạc Phong cười nói:

"Cái cây này rất có giá trị! Nhưng mà là thực vật được bảo hộ, hơn nữa còn là vật sống, đương nhiên không thể đào đi! Không phải vậy thì cái cây này có giá trị khá cao! Hẳn là có thể giá trăm vạn."

Lạc Phong cũng là bội phục, bảo vật chỉ có thể nhìn không thể sờ, hệ thống cũng đánh dấu cho ta?

Không phải hố hắn sao?

"Ta thao! Chủ kênh sợ cọng lông gì! Trực tiếp đào mẹ nó!"

"Hiếm thấy có bảo bối, chủ kênh cái này còn không đào?"

"Sợ cái gì, ngươi là khách quý ngân hàng giao thông, có người bảo bọc!"

Mặc dù cái cây này giá trị trăm vạn.

Nhưng không có biện pháp.

Thực vật bảo hộ còn sống, khẳng định phải tôn trọng.

Tiếp tục đi khoảng chừng 800 mét, ngược lại là có một ít tiêu điểm.

Chỉ là tất cả đều là cây Hương Chương, Hỉ Thụ, Chá Thụ, Kim Hoa Trà hoang dại phế vật, thuộc thực vật bảo hộ cấp 2.

Cũng là để Lạc Phong cực kì câm nín.

Vì cái gì nói bọn nó là phế vật chứ?

Nếu không phế vật thì sao lại bị đẩy tới mức bảo hộ.

Giống như là năng lực sinh tồn của con chuột cường đại, nó liền không bị bảo hộ nha.

Tự nhiên được nhân loại bảo hộ, bình thường bảo hộ cấp một là phế vật sinh tồn không được, bảo hộ cấp hai càng tàn phế.

Thời gian bảy giờ.

Sắc trời cũng triệt để tối lại.

Ba người Lạc Phong, chắc chắn sẽ không đi về phía trước.

Tìm một vị trí tốt để nghỉ ngơi.

Lạc Phong thì lấy ra lương thực và bia.

Bắt đầu trổ tài nấu ăn.

"Người xem, hôm nay cứ như vậy đi, tắt livestream!"

Lạc Phong vứt xuống câu nói này.

Sau khi ăn uống no đủ.

Liền lấy ra đạo cụ mà lần trước nhặt được, một chút thuốc xổ.

Vẩy vào chung quanh.

Sau đó cùng hai người hàn huyên một hồi, liền nằm ngáy o o.

Đương nhiên, cũng là đắp kín một tầng vải bông.

Nếu không thì ngủ trên túi rất lạnh.

Cũng không cần lo lắng động vật cỡ lớn gì, đao đốn củi trong tay, sức chiến đấu là một đánh một trăm, hổ chạy tới cũng là uổng công. Mà nếu nó dám tự chọc mình, như vậy coi như đánh chết nó cũng không phạm pháp.

Mà trên mạng, thật nhiều người hôm nay mới mới xem, cũng là thất vọng.

Thổi phồng thật trâu bò, móc ra bảo bối giá trị liên thành? Nhưng vì cái gì mà khi mình tới xem, cũng rất phổ thông?

Cái chủ kênh khác mỗi ngày cũng còn có thể đào được đồ cổ, liền xem như kịch bản thì cũng thấy đặc sắc, cái chủ kênh này, một ngày cũng không có cái gì.

Đương nhiên, không riêng gì dân mạng thất vọng.

Lão bản tiệm đồ cổ như Tần Như Băng, cũng sẽ thỉnh thoảng vào phòng phát trực tiếp nhìn xem.

Nếu là có đồ tốt, nàng sẽ lập tức chạy tới bế đi.

Đáng tiếc đều là dược liệu... : + + +

Mà giờ khắc này tổng bộ nền tảng Douyin.

Ngô quản lý đang báo cáo kế hoạch phát triển ở bên ngoài cho Triệu tổng giám đốc.

"Triệu tổng giám đốc, video tầm bảo của Lạc Phong đăng lên, mỗi ngày đều có rất nhiều lượt xem."

"Mà nhiệt độ thảo luận cũng rất cao!'

"Trong đó rương vàng đào được ở mấy ngày trước, lượt xem tương đối cao, đã đến ba trăm vạn."

Triệu tổng giám đốc nghe xong những thứ này, về sau gật đầu, mở miệng nói:

"Như vậy hợp tác cùng nền tảng khác như thế nào rồi?"

"Bên phía Youtube thì vẫn chưa đàm phán xong!"

"Về phần Nhật Hàn đã nói chuyện tốt! Ngày mai là có thể đăng video và livestream trên nền tảng!"

Mà trang web Youtube?

Đấy chính là trang web chia sẻ video lớn nhất thế giới.

"Bên phía Youtube, kỳ thật cũng không có vấn đề gì lớn, chính là chênh lệch thời gian, chúng ta livestream sợ không ai xem......”

Triệu tổng giám đốc thấy vậy, gật đầu nói:

"Cái việc chênh lệch thời gian là tránh không khỏi! Nhưng một ngày dài như vậy, chắc chắn sẽ có khu khớp thời gian với chúng ta! Mà cũng không sao cả! Giống như là World Cup, chiếu lúc rạng sáng, không phải người trong nước cũng thức xem sao?”

Về phần bản lĩnh của Lạc Phong.

Triệu tổng giám đốc là vô cùng tin tưởng.

Quá trình hắn đào bảo vô cùng thú vị, mà lại cũng rất khiếp sợ.

Người ngoại quốc chỉ cần xem thôi, như vậy bọn hắn liền không thể bỏ qua. Đến thời điểm đó thức đêm xem phát trực tiếp cũng có khả năng.

Sáng ngày thứ hai, Lạc Phong gần như còn không có tỉnh, liền nghe đến Trương Thuận Vĩnh hô lớn một tiếng.

Tựa như là phân chim rơi trên mặt.

Sau đó rửa nửa ngày mới hết.

Lạc Phong cũng chỉ có thể im lặng.

Đi ngủ dưới tán cây?

Còn dám để mặt hướng phía trên cây?

Cũng thật sự là nhân tài.

Mấy người tùy tiện ăn chút gì, Lạc Phong dẫn theo đao đốn củi ở phía trước, lại bắt đầu một vòng tầm bảo mới.

"Các huynh đệ, ngày hôm qua ngủ ngon không!"

"Không có mỹ nữ ở bên cạnh, quả nhiên tinh thần cũng giảm xuống một ít!"

"Nói thật, đồ chơi kia, thật làm người ta nghiện! Mọi người về sau cũng từ bỏ đi!"