Chương 133. Tần Như Băng Tới
"Những người này, đang comment cái gì thế?"
"Ta cũng không biết tiếng gì! Xem không hiểu!”
"Người ta cũng phát 6666! Đây chính là tiếng nói quốc tế, cái này còn không hiểu sao? Nói rõ đã bị chủ kênh làm chấn kinh!"
"Ha ha a, như này đã chấn kinh rồi? Thật sự là chưa thấy qua việc đời”
"Nếu là một cái rương đồng bạc vàng thỏi ngày hôm qua, bị bọn hắn nhìn thấy, còn không hù chết bọn hắn?"
"Ta lần đầu xem, chưa thấy qua việc đời, mọi người tha thứ một chút!"
"Ha ha a là được!"
Đương nhiên. Không chỉ là Smecta cùng Onelittleday chấn kinh. Thời khắc này tin tức cũng lên hotsearch.
[ Chủ kênh tầm bảo! Đào được một bộ hoá thạch Hổ Răng Kiếm hoàn chỉnh! ]
"Cái này chính là Hổ Răng Kiếm sao? Làm sao nhìn qua giống con chó vậy?"
"Đại cẩu nhà ngươi dài 2m à?"
"Ha ha ha! Thật ngại quá, nhị cẩu nhà ta có thể dài bằng cái đuôi nó, thật đúng là không tới 2m!"
"Răng nanh cũng không có, có thể là Hổ Răng Kiếm sao?"
"Cặp răng nanh hẳn là bị lão Lạc thu lại!"
"Nghe nói Hổ Răng Kiếm đáng giá nhất chính là một đôi răng nanh kia!"
"Được mở rộng kiến thức! Nguyên lai Hổ Răng Kiếm cũng giống xương cốt động vật bình thường, không có gì kì lạ!"
"Xương cốt của ngươi cũng như này sao!"
Trong bài viết, mọi người không ngừng bàn tán về chủ đề này.
Đến mức từ vị trí thứ 3, đã vọt tới hạng thứ nhất.
Dù sao bên trong động vật viễn cổ. Khủng long hoá thạch là nổi tiếng nhất, rất có sức hút với mọi người.
Mà hoá thạch Hổ Răng Kiếm, thì là cấp bậc idol nổi tiếng, dù sao nghe danh tự liền rất trâu bò, mọi người chú ý cực lớn.
Đương nhiên, không chỉ là người đọc comment khẩn trương.
Giờ phút này tất cả bảo tàng lớn, hiệp hội động vật đều biết rõ chuyện này.
Cũng bắt đầu thảo luận.
"Lại là hoá thạch Hổ Răng Kiếm?”
"Bảo tàng chúng ta nhất định phải tranh thủ đến!”
"Nhìn giống là đồ thật! Không giống như nhựa plastic hoặc là xương trâu làm giả!”
"Người ta từ ngọn núi sập lún đào ra, cái này còn là kịch bản được à, chúng ta nhanh liên hệ với chủ kênh!”
"Làm sao liên hệ, đối phương dễ nói chuyện không? Sợ đối phương không bán cho chúng ta, như vậy cũng không có biện pháp gì!"
"Không có việc gì, khách khí một chút là được?"
Rất nhiều nhà bảo tàng gần như không có quen biết gì với chủ kênh, muốn móc nối quan hệ cũng cảm giác có chút không lưu loát.
Nếu nói về quan hệ thì bọn họ có.
Quan hệ cùng đám nhà giàu.
Quan hệ cùng đồng nghiệp
Lần đầu tiên lôi kéo tiếp xúc với streamer, sợ là sẽ nói chuyện không lưu loát.
"Tiểu Lạc, chào ngươi, còn nhớ ta không? Ta là người của hiệp hội Giang Nam Phương Quốc Quân!"
"Phương lão tiên sinh?"
"Ân, đúng vậy, ta là. Bằng hữu của ta là giám đốc bảo tàng hoá thạch động vật Giang Nam, hắn rất muốn thu mua cái hoá thạch Hổ Răng Kiếm này của ngươi! Mà hắn cũng nhìn qua, bảo tồn rất tốt, hoàn toàn có thể đi triển lãm di vật văn hoá!"
"A? Cũng không phải không thể... chỉ là......"
Lạc Phong không có nói ra.
Vậy dĩ nhiên là vấn đề giá cả.
Nhưng sau một khắc.
Lạc Phong ngồi dưới cây đại thụ nghe điện thoại đã nhìn thấy một đại mỹ nữ có lồi có lõm đi đến trước mặt mình, dùng một ánh mắt u buồn nhìn mình.
Nhìn như vậy, giống như là tiểu quả phụ bị mất nam nhân.
Người này chính là Tần Như Băng.
Ta thao!
Thời điểm Lạc Phong nhìn thấy Tần Như Băng mặc bộ đồ leo núi bó sát, không khỏi nhìn về phía đôi chân dài vô địch kia.
Thực trâu bò.
Không giống với sườn xám, mặc trang phục leo núi nhìn càng thêm dài.
Hoàn mỹ.
Đoi chân này, để cho người ta có chút ý nghĩ kì quái.
"A? Tiểu Lạc, thế nào? Chỉ là cái gì?'
Đối phương lập tức đã hiểu biến hóa của Lạc Phong.
"Không có gì, để chút nữa sẽ nói sau!"
Lạc Phong cũng không có đồng ý với đối phương, mà không phải là để ý cảm nhận của Tần Như Băng.
Bởi vì ai có giá cả cao thì liền cho người đó.
Đấu giá có thể đem giá cả đẩy lên cao, như vậy khẳng định cho hội đấu giá.
Bảo tàng hóa thạch các ngươi cũng chưa đưa ra giá cả, ta làm sao bằng lòng với các ngươi?
Những cái bảo tàng này, bình thường đều là muốn đưa ra giá thấp để mua được đồ tốt.
"Lạc Phong ~”
"A? Ta đây, làm gì thế?”
Lạc Phong đáp lại một tiếng, nhìn thấy nàng tỏ ra bộ dáng đau khổ đáng thương.
Thực ra Tần Như Băng đang nghĩ làm gì để nói Lạc Phong mang tới hội bán đấu giá.
Nên dùng lợi ích để dụ?
Hay là sắc đẹp?
Phải dùng lợi ích gì để dụ dỗ?
Trừ phi phải nâng thêm lợi ích nữa, bằng không, hôm nay sẽ không dễ bàn bạc.
Cái đồ vật này hiện nay nhìn ra, số lượng người tranh mua có quá nhiều.
Mặc dù chỉ là ba trăm vạn, giá cả cũng hoàn toàn không cao, nhưng danh khí cũng đủ lớn.
Lên top 1 hotsearch là đủ chứng minh rồi.
Nói thật, hoá thạch động vật cũng chỉ là số ít người sưu tập, nếu là có số lượng người sưu tập lớn, cái hoá thạch Hổ Răng Kiếm này sẽ đáng giá hơn trăm triệu.
"Ngươi sẽ không đem hoá thạch Hổ Răng Kiếm bán cho những người khác, đúng không?"
Tần Như Băng nũng nịu nói.
Nội tâm của nàng điên cuồng gào thét nói: Thật buồn nôn. Chính ta cũng muốn nôn.
"Khụ khụ khụ, vậy phải xem biểu hiện của ngươi!'